Đọc đoạn văn dưới đây và trả lời câu hỏi.
Có lẽ, bạn nào cũng thích đọc bài Tuổi Ngựa của nhà thơ Xuân Quỳnh bởi bài thơ đã nói về cảm xúc, ước mơ của tuổi thơ chúng mình. Cả bài thơ như một cuộc trò chuyện của hai mẹ con về tuổi Ngựa. Mỗi khổ thơ như những thước phim tái hiện lại hành trình của chú ngựa con trong trí tưởng tượng của bạn nhỏ về những nơi được đặt chân đến. Mỗi dòng thơ đã kể, đã tả cảm xúc của bạn nhỏ về vẻ đẹp riêng của mỗi miền: gió xanh màu cây lá trung du; gió cuốn tung bụi hồng vùng đất đỏ cao nguyên; gió thắm đen âm u của đại ngàn, rừng già hun hút,... Đọc mỗi dòng thơ, chúng ta như được hoà chung niềm vui vô bờ của bạn nhỏ khi thấy hiện ra trước mắt một vùng trắng loá hoa mơ, thưởng thức mùi hoa huệ ngọt ngào, lắng nghe cánh đồng hoa cúc xôn xao trong nắng, gió... Nhưng, chú ngựa con ấy dù đi khắp đó đây, ngắm bao nhiêu cảnh đẹp, vui thích trước biết bao điều mới lạ trên bao nẻo đường xa xôi, vẫn yêu mẹ, luôn nhớ đến mẹ, luôn mong ước chia sẻ với mẹ những điều đẹp đẽ mình cảm nhận được. Và, không bao giờ quên đường về với mẹ. Yêu biết mấy chú ngựa con của chúng mình!
(Sơn Tùng)