Tác giả đã sử dụng thủ pháp nghệ thuật gì khi nói về người tích cực và tiêu cựcĐọc đoạn trích sau: Cùng một cơn mưa, người tiêu cực sẽ bực mình vì phải đi áo mưa, người lạc quan thì nghĩ diệt mọi mầm vi khuẩn vi rút và nằm bệnh trong không khí, có tiền mua điều hoà sẽ thoải mái đến cây côi sẽ được xanh tươi, không khi sẽ được trong lành. Nắng nóng gay gắt là cơ hội để tiêu không có thì cố làm cho có tiền. Sau lũ lụt, phù sa sẽ màu mỡ hơn cho cánh đồng, sâu bọ sẽ bị quét sạch ra biển, dư lượng hóa chất trong đất đai sẽ bị rửa sạch. Lỗi lầm của người khác (do mình nghĩ vậy thôi chứ chưa chắc đó là lỗi lầm của người khác), thay vì giữ trong lòng và tức giận, thôi bỏ qua, mình sẽ thấy thoải mái hơn rất nhiều, vì sự thoải mái của mình trước đã. […] Người tích cực sẽ có gương mặt sáng bùng, nụ cười thường trực trên môi, sống và cháy hết mình, học tập và làm việc hết mình, không để ý cái nhỏ, cái tôi hạ rất thấp, thích nghi lại rất cao nên có thành tựu rực rỡ. Mở miệng ra là thốt lời hay ý đẹp, luôn khen, nếu không nói lời tử tế được cho nhau thì họ im lặng. Còn người tiêu cực, có thể họ có tiền, nhưng họ không bao giờ có một cuộc sống chất lượng và có thành tựu lớn, vì cảm xúc tiêu cực đã chiếm hết quỹ thời gian trong đời họ. (Trích: Những khoảnh khắc 4h – Tony Buổi Sáng) |