I. ĐỌC HIỂU (6,0 ĐIỂM)
Đọc kỹ phần văn bản sau và thực hiện các yêu cầu bên dưới:
QUÊ HƯƠNG
Quê hương là chùm khế ngọt
Cho con trèo hái mỗi ngày
Quê hương là đường đi học
Con về rợp bướm vàng bay.
Quê hương là con diều biếc
Tuổi thơ con thả trên đồng
Quê hương là con đò nhỏ
Êm đềm khua nước ven sông.
Quê hương là cầu tre nhỏ
Mẹ về nón lá nghiêng che
Quê hương là đêm trăng tỏ
Hoa cau rụng trắng ngoài thềm.
Quê hương mỗi người chỉ một
Như là chỉ một mẹ thôi
Quê hương nếu ai không nhớ
Sẽ không lớn nổi thành người.
(Quê hương - Đỗ Trung Quân - NXB Văn học, 1991)
Câu hỏi đọc hiểu:
Phương thức biểu đạt của bài thơ trên là gì?
- A. Tự sự
- B. Miêu tả
- C. Biểu cảm
- D. Thuyết minh
Bài thơ trên được viết theo thể thơ nào?
- A. Thơ 6 chữ
- B. Thơ 7 chữ
- C. Thơ tự do
- D. Thơ lục bát
Từ được nhắc lại nhiều nhất trong bài thơ là?
- A. Con đò
- B. Chiếc khế
- C. Con diều
- D. Quê hương
Chủ đề của bài thơ này viết về:
- A. Quê hương
- B. Gia đình
- C. Thiên nhiên
- D. Nhà trường
Vì sao quê hương được so sánh với mẹ?
- A. Vì đó là vùng đất mà ta hằng mơ ước được đặt chân tới.
- B. Vì đó là nơi mà ta có những mộng mơ của tuổi học trò.
- C. Vì đó là nơi ta cất tiếng khóc chào đời.
- D. Vì đó là nơi đưa chúng ta tới những kỷ niệm khó quên.
Tình cảm của nhà thơ đối với quê hương như thế nào?
- A. Tự hào về vẻ đẹp của quê hương
- B. Yêu mến, trân trọng
- C. Ca ngợi vẻ đẹp của quê hương
- D. Xem quê hương là nguồn sống
Tác giả dùng phép so sánh qua hình ảnh hai câu thơ "Quê hương mỗi người chỉ một / Như là chỉ một mẹ thôi" là gì?
- A. Lầm lỗi của mẹ
- B. Đề cao, trân trọng quê hương
- C. Quê hương đẹp như người mẹ
- D. Quê hương tác giả rất đẹp
Hai câu thơ cuối "Quê hương nếu ai không nhớ / Sẽ không lớn nổi thành người" có ý nghĩa gì?
- A. Ai không nhớ về quê hương thì không trưởng thành về nhân cách được.
- B. Ai không nhớ về quê hương thì sẽ bị mọi người chê trách.
- C. Ai không nhớ về quê hương thì sẽ bị mọi người cười chê.
- D. Nhắc nhở những người không nhớ về quê hương.
Em có cảm nhận gì về tình cảm, cảm xúc của tác giả thể hiện trong bài thơ này?