Từ nội dung của phần đọc hiểu, em có suy nghĩ gì về vấn đề giá trị của việc mỗi chúng ta biết nâng niu cái đẹp bình dị trong cuộc sống
... Cứ thể bằng lăng đã dâng những mùa tím nguyên vẹn mỗi độ hè về để đem tặng cho nhân gian. Nhưng rồi sắc tim hoen nhanh. Chỉ ít ngày là bọt bạc hết. Nếu mưa dông đầu mùa ập về thì bằng lăng tím sũng, váy ảo mỗi cảnh hoa như phần tim nhạt dần trôi theo mua lặn vào đất. Còn bao cánh rụng thì bị nát dần dưới chân người và chân mưa. Cũng chẳng phải đợi đến lúc ấy, bằng lăng mới bị lãng quên. Ngay lúc bằng lăng đang ríu ran mở vũ hội tỉm dưới chân mình, nó đã bị quên rồi. Thỏi cả thèm chóng chán của con người đã nhanh chóng thấy ở bằng lăng một sắc tim thỏa thuê, một sắc tim nhàm rồi. Mà bằng lăng nào có đòi hỏi gì. Vẫn nở yêu kiều thế, vẫn khai hội tưng bừng thế, vẫn riu ran hào phóng thế, hồn nhiên khi trổ cành, điềm nhiên khi lìa cành, tỏa sáng một đời hoa, chảy tận một sắc tim, rồi băng. Bất chấp sự đơn bạc của nhân gian. Đó là phận hoa. Đó là kiếp hoa. Đó là lẽ hoa rồi...
(Trích Tùy bút Tự tình cùng cải đẹp, Chu Văn Sơn, NXB Hội nhà văn, 2019)
Từ nội dung của phần đọc hiểu em có suy nghĩ gì về vấn đề giá trị của việc mỗi chúng ta biết nâng niu cái đẹp bình dị trong cuộc sống(viết đoạn văn khoảng 01 trang giấy thì)