Khi mùa xuân đến mắt em Bỗng dưng biển sóng trào lên ngang trời Dâng theo cả chín trận cười Đậu chênh vênh bến mi dài rợp xanh Khi mùa xuân đến mắt anh Chon von dòng tóc em thành sông xa Bên này sông đỏ phù sa Bên kia sông trắng nhập nhoà khói sương | Em thường khấn nguyện mười phương Mà quên cánh gió dặm đường xuân đi Đến nơi em cát khô lì Gọi em em mải miết gì không thưa Đến nơi anh ứa dòng mưa Gạn trăm bến đục Xuân chờ trong em. (Khi mùa xuân đến, in trong 99 tình khúc, Hoàng Cầm, NXB Văn học, 1996) |