"Anh đi anh nhớ quê nhà, Nhớ canh rau muống, nhớ cà dầm tương. Nhớ ai dãi nắng dầm sương, Nhớ ai tát nước bên đường hôm nao". Vì sao “Anh” lại “Nhớ canh rau muống, nhớ cà dầm tương”?
Câu 1. Anh đi anh nhớ quê nhà,
Nhớ canh rau muống, nhớ cà dầm tương.
Nhớ ai dãi nắng dầm sương,
Nhớ ai tát nước bên đường hôm nao.
a) Vì sao “Anh” lại “Nhớ canh rau muống, nhớ cà dầm tương”?
b) Tìm và nêu giá trị biểu cảm của phép tu từ nổi bật trong bài ca dao.
c) Theo em, đại từ phiếm chỉ “ai” trong câu “Nhớ ai dãi nắng dầm sương” là chỉ ai? Vì sao em xác định như vậy?
Câu 2. “Tâm lý chưa đi đã sợ không tới, chưa làm đã sợ không xong... là những rào cản lớn nhất mà người ta tự dựng lên cho mình trong quá trình hình thành nhân cách. Nếu như không gạt bỏ những sợ hãi luôn vây lấy mình như sợ khó, sợ thất bại... thì đến bao giờ ta mới chạm được những gì ta muốn, chưa nói đến việc có thành công không.
Viết một văn bản ngắn trình bày suy nghĩ của em về vấn đề trên