“Trăng cứ tròn vành vạnh
kể chi người vô tình
ánh trăng im phăng phắc
đủ cho ta giật mình”
(“Ánh trăng”- Nguyễn Duy)
Viết một đoạn văn trình bày suy nghĩ của em về đạo lí, lẽ sống đặt ra trong đoạn thơ trên?
Đăng ký qua Facebook hoặc Google: