Câu 5: Xác định chủ ngữ, vị ngữ:
b."Gió lạnh thổi mát trên vừng trán nóng, và cái cảm giác mát ấy khiến tôi dễ chịu.
Tôi nghĩ lại đến những cử chỉ và dự định của tôi lúc nãy, thật vừa như khôn khéo, vừa như
người mất hồn. Tất cả những cái đó bây giờ xa quá! Tâm trí tôi giãn ra, như một cây tre uốn
cong trở lại thẳng thắn lúc thường. Tôi cảm thấy một cái thú khoái lạc kỳ dị, khe khẽ và thầm
lặng rung động trong người, có lẽ là cái khoái lạc bị cám dỗ, mà cũng có lẽ cái khoái lạc đã đè
nén được sự cám dỗ. Và một mối tiếc ngấm ngầm, tôi không tự thú cho tôi biết và cũng có ý
không nghĩ đến, khiến cho các cảm giác ấy của tâm hồn tôi thêm một vẻ rờn rợn và sâu sắc ".
(Sợi tóc – Thạch Lam)