Câu 1: Xác định chức năng của câu trần thuật sau đây (trừ phần câu trong dấu ngoặc vuông).
a. Nào tôi biết đâu cơ sự lại ra nông nổi này! [Tôi hối lắm! Tôi hối hận lắm!] (Tô Hoài)
b. Ông đốc nhìn chúng tôi với cặp mắt hiền từ và cảm động. (Thanh Tịnh)
c. Gương mặt mẹ tôi vẫn tươi sáng với đôi mắt trong và nước da mịn làm nổi bật màu hồng của hai gò má. (Nguyên Hồng)
d. Nhưng trước khi nhắm mắt, tôi khuyên anh: ở đời mà có thói hung hăng bậy bạ, có óc mà không biết nghĩ, sớm muộn rồi cũng mang vạ vào mình đấy. (Tô Hoài)
Câu 2: Câu “Trẫm rất đau xót về việc đó, không thể không dời đổi” có phải là câu phủ định không? Vì sao? Lý Công Uẩn viết như vậy với mục đích gì?
Câu 3: Viết một đoạn văn đối thoại ngắn có sử dụng các kiểu câu trần thuật và phủ định
giup ạ