Vừa lúc đó thì tiếng người kêu rầm rỉ, càng nghe càng lớn. Lại có tiếng ồn òa nhưthác chảy xiết, rồi lại có tiếng gà,chó, trâu,bò kêu vang tứ phía.
Bấy giờ ai nấy ở trong đình đều nôn nao, sợ hãi. Thốt nhiên một người nhà quê, mình mẩy lấm láp, quần áo ướtdđẫm, tất cả chạy xông vào, thở không ra hơi.
- Bẩm... quan lớn... đê vỡ mắt rồi!
- Ðê vỡ rồi!... Ðê vỡ rồi, thời ông cách cổ chúng mày. Có biét không... Lính đâu? Sao bay dám để cho nóchạy xồng xộcvào đây như vậy? không còn phép tắc gì nữa à?
- Dạ, bẩm...
- Ðuổi nó ra!
Ngoảnh mặt vào hỏi thầy đề:
Thầy bốc quân gì thế?
-Dạ, bẩm con chưa bốc
- Thì, bốc đi chứ!
a) câu " Thì, bốc đi chứ!",Có biét không thuộc kiểu câu gì và nêu tác dụng
b) đoạn văn trên sử dụng biện pháp nghệ thuật nào , tác dụng