Ngày xưa, có một bác nông dân tìm được ngọc quý. Bác ta muốn đem dâng Nga hoàng.
Tìm đến cung điện trong hoàng thành, bác nông dân gặp được một viên quan. Sau khi nghe bác nông dân nói muốn được gập đức Vua để dâng ngọc quý, viên quan hứa sẽ đưa đến gặp Vua, nhưng với điều kiện "biếu ông ta một nửa phần thưởng". Bác nông dân vui vẻ ưng thuận. Thế là bác nông dân được dẫn vào cung điện gặp vua.
Đặt viên ngọc quý lên lòng bàn tay, nhà vua say mê ngắm nghía. Một màu lam óng ánh tỏa ra. Vua xoay đi xoay lại viên ngọc. Các sác màu lung linh biến đổi: sắc hồng lam, sắc tím biếc, sắc trắng hồng, với những vân màu lấp lánh. Nga hoàng mỉm cười hài lòng, nói với bác nông dân:
- Trẫm lất thú vị khi nhận được viền ngọc này. Trẫm muốn tặng anh một phần thưởng cao quý và xứng đáng.
Bác nông dân hiền lành kính cẩn thưa:
- Muôn tâu đức Vua, kẻ chân quê này chỉ xin được lĩnh một phần thưởng đặc biệt. Đức Vua hãy thưởng cho thần 50 roi.
- Sao lại thế ? - Nhà vua ngạc nhiên hỏi.
- Tâu đức Vua, vì trước khi vào đây, kẻ chân quê đã thỏa thuận với vị cận thần này sẽ chia đôi phần thưởng của Vua ban cho!
Cho mik hỏi bài nay thuộc văn bản nào và phương thức biểu đạt là j?