Nội dung chính của đoạn văn Hôm sau lão Hạc sang nhà tôi . Vừa thấy tôi , lão báo ngay ! - Cậu Vàng đi đời rồi , ông giáo ạ ! - Cụ bán rồi ? - Bán rồi ! Họ vừa bắt xong . Lão CỐ làm ra vẻ vui vẻ . Nhưng trông lão cười như mếu và đôi mắt lão ẩng ậng nước , tôi muốn ôm choàng lấy lão mà oà lên khóc . Bây giờ thì tôi không xót xa năm quyển sách của tôi quá như trước nữa . Tôi chỉ ái ngại cho lão Hạc . Tôi hỏi cho có chuyện : – Thế nó cho bắt à ?Một lão đột nhiên co rúm lại . Những vết nhăn xô lại với nhau , ép cho nước mắt chảy ra cái đầu lão ngoẹo về một bên và cái miệng móm mém của lão nếu như con nít Lão hu hu khóc