Một ngôi sao chẳng sáng đêm, Một thân lúa chín, chẳng nên mùa vàng, Một người - đâu phải nhân gian, Sống chăng, một đốm lửa tàn mà thôi
Một ngôi sao chẳng sáng đêm
Một thân lúa chín, chẳng nên mùa vàng
Một người - đâu phải nhân gian.
Sống chăng, một đốm lửa tàn mà thôi!
Bằng một bài văn ngắn hãy nêu ý kiến của em về vấn đề tố hữu muốn gửi gắm qua đoạn thơ trên