Cháu bỗng dưng tự hỏi:Cái nhớ xe ,nhớ người ấy thật ra là cái gì vậy?Nếu là nỗi nhớ phồn hoa độ hội thì xoàng.Cháu ở liền trong trạm hàng tháng.Bác lái xe bao lần dừng ,bóp còi toe toe ,mặc,cháu gan lì nhất định không xuống.Ấy thế là một hôm,bác lái phải thân hành lên tramjchaus.Cháu nói:''Đấy,bác cũng chẳng thèm người là gì?"