Truyện ngắn Lặng Lẽ Sa Pa của Nguyễn Thành Long có đoạn:"...Nhân dịp Tết một đoàn các chú lái máy bay lên thăm cơ quan cháu ở Sa pa. Không có cháu ở đây. Các chú lại cử một chú lên tận đây. Chú ấy nói: nhờ cháu có góp phần phát hiện một đám mây khô mà ngày ấy tháng ấy, không quân ta hạ được bao nhiêu phản lực Mĩ trên cầu Hàm Rông. Đối với cháu, thật là đột ngột, không ngờ lại là như thế (..)
Nhưng từ hôm ấy cháu sống thật hạn phúc. Ơ bác vẽ cháu đấy ư? Không, không đừng vẽ cháu! Để cháu giới thiệu với bác những người khác đáng cho bác vẽ hơn"
(Ngữ văn 9 , Tập một , NXB Giáo dục Việt Nam , 2017 , tr 185)
Và tác phẩm Những ngôi sao xa xôi của Lệ Minh Khuê có đoạn :"Quen rồi. một ngày chúng tôi phá bom đến năm lần, ngày nào ít ba lần. Tôi cố nghĩ đến cái chết. Nhưng một cái chết mờ nhạt, không cụ thể. Còn cái chỉnh: liệu mìn có nổ, bom có nổ không? Không thì làm cách nào để châm mìn thứ hai? Tôi nghĩ thế, nghĩ thêm: đứng cẩn thận, mảnh bom ghim vào cánh tay thì khá phiền. và mồ hôi thấm vào môi tôi, mằn mặn, cát lạo xạo trong miệng".
(Ngữ văn 9, tập hai, NXB Giáo dục Việt Nam, 2017, tr 118)
Cảm nhận của em về hai đoạn trích trên. Từ đó, hãy nhận xét ngắn gọn về vẻ đẹp của tuổi trẻ Việt Nam trong những năm kháng chiến chống Mỹ cứu nước