Đọc bút ký “Người lái đò sông Đà” có người nhận xét: “Có cảm tưởng như Nguyễn Tuân đang đề thơ nên núi rừng Tây Bắc, lên sóng nước sông Đà. Một áng thơ văn xuôi tràn trề cảm xúc với thiên nhiên, đất nước”.
Bằng cảm nhận về hình tượng sông Đà trong đoạn trích sau anh/chị hãy làm sáng tỏ nhận định:
“Con sông Đà tuôn dài tuôn dài như một áng tóc trữ tình....-> Chao ôi, thấy thèm được giật mình vì một tiếng còi xúp – lê của một chuyến xe lửa đầu tiên đường sắt Phú Thọ - Yên Bái – Lai Châu”.