Đọc các truyện cười sau và cho biết phương châm hội thoại nào đã không được tuân thủ?----- Nội dung dịch tự động từ ảnh ----- 14. Đọc các truyện cười sau và cho biết phương châm hội thoại nào đã không được tuân thủ? a. Nhân đức Có một người hay nói nịnh. Một hôm, đến thăm quan huyện, vừa vào dinh, đã khen rối rit: - Quan lớn nhân đức thật. Thú dữ cũng phải lánh đi nơi khác. Нот vừa bước chân vào địa hạt ta, tận mắt tôi thấy cọp qua kéo nhau từng bầy đi sang huyện bên cạnh. Quan nghe, cũng chối tai, nhưng vẫn cười gượng. Một lúc, dân tới báo đếm qua cọp bắt mất ba mạng người, xin quan đưa lính về bắn trừ, kẻo nó ăn hết thiên hạ. Quan huyện quay lại hỏi người khách: - Sao ngài bảo trông thấy cọp bỏ đi cả rồi? Người qua bí quá nói liều: - Chắc quan huyện bên cạnh cũng nhân đức chăng kém quan lớn, nên chúng nó không có chỗ trú chân, đành phải quay trở lại. b. Nói có đầu có đuôi. Lão nhà giàu nọ có anh đầy tớ tính rất bộp chộp, thấy gì nói ấy, gặp đâu nói đó, chẳng có đầu gọi anh ta bảo: - Mày ăn nói chẳng có đầu có đuôi gì cả, người ta cười cả tao lần mày. Từ rày nói cái gì thì phải nói cho có đầu có đuôi nghe không? Anh đầy tớ vâng vâng dạ dạ. Một hôm lão mặc quần áo sắp sửa đi chơi, đang ngồi hút thuốc thì thấy anh đầy tớ đứng chắp tay trịnh trọng nói: - Thưa ông, con tắm nó nhả tơ, người ta đem tơ đi bán cho người Tầu, người Tầu đem dệt thành the rồi bán sang ta. Ông đi mua the về may thành áo. Hôm nay ông mặc áo, ông hút thuốc. Tàn thuốc nó rơi vào áo ông, và áo ông đang cháy... Lão giật mình nhìn xuống thì áo đã cháy to bằng bàn tay rồi. c. Con rắn vuông - Này mình ạ! Hôm nay tôi đi vào rừng trông thẩy một con rắn, chao ôi, to đến là to, dài đến là dài. Bề ngang thì chắc chắn là bốn mươi thước rồi, còn bề dài thì dễ đến hơn trăm đuôi gì cả. Lão mới |