Cảm nhận của em về đoạn thơ Ánh trăng - Nguyễn Duy
cam nha.n cua em ve doan tho Anh trang-Nguyen Duy : Từ hồi về thành phố quen ánh điện cửa gương vầng trăng đi qua ngõ như người dưng qua đường Thình lình đèn điện tắt phòng buynh-đinh tối om vội bật tung cửa sổ đột ngột vầng trăng tròn Ngửa mặt lên nhìn mặt có cái gì rưng rưng như là đồng là bể như là sông là rừng