Viết bài văn bày tỏ suy nghĩ ( Ai Mua Cha Không)viết bài văn bày tỏ sũy nghĩ ( Ai Mua Cha Không) ĐOẠN VĂN CÒN TIẾP ----- Nội dung dịch tự động từ ảnh ----- Ai Mua Cha Không? (Văn học dân gian Phú Yên) Buổi trưa hè oi bức, một tên nhà giàu đang ngồi trong nhà lớn phanh áo ngực để hai người đầy tớ ra sức quạt cho hắn. Bỗng hắn nghe ngoài đường có tiếng rao yếu ớt: - Ai mua cha không? Hắn lấy làm lạ, sai anh ở đợ: - Mày chạy ra cổng coi thử ai rao bán cái gì vậy. Anh trai cày chạy đi một lúc rồi vào thưa: - Bẩm, cỏ ông già hom hem đang rao bán CHA ạ! Nghe nói, hắn nghĩ: “Quái lạ, thuở đời nay người ta đi bán những thứ cần dùng, chứ ai điên khùng đem CHA đi bán bao giờ". Hắn bảo đày tớ: - Mày ra kêu lão già vào đây tao hỏi. Độ một khắc, người ở dẫn vô ông cụ đầu tóc bạc phơ, lưng còng, mắt kém, tay chống cây gậy tre, dò đi từng bước Hắn hỏi: - Này lão kia! ông rao bán thứ chi đó? Ông cụ phều phào: - Bán CHA! - Ủa, cha của ông hay là cha vợ? - Tôi nay tám mươi tuổi, cha đẻ và cha vợ đã chết từ lâu. Tôi chỉ bán tôi thôi! Tên nhà giàu bật cười lớn: - Ha hả! Người ta mua ông về được cái tích sự gì? Ông có ra đồng cày bừa gặt hái được không? - Không! - Ông có lên rừng đốn cây phát rẫy trồng bắp được không? - Không! Tôi ngần này tuổi, già cả ốm yếu, chỉ có ở nhà làm vài việc vặt thôi! Tên nhà giàu phẩy tay. - Thế thì ông đi mà bán cái thân già của ông! Có đứa nào khùng nó mới mua ông về để nuôi báo cô! Trên đời này người ta chịu mất tiền để mua cái gì dùng được, hoặc mua về để sinh lợi. Chứ như lão cha già của tôi trong nhà này cũng tám mươi tuổi rồi mà chưa chịu chết quách, còn sống vất vưởng báo hại con cháu phải hầu hạ cơm cháo thuốc thang. Chẳng mấy chốc mà nhà tôi sạt nghiệp! |