----- Nội dung dịch tự động từ ảnh ----- Trong đoạn trích 'Kiều ở lầu Ngưng Bích", Nguyễn Du viết: Phiếu số 1 "Xót người tựa cửa hôm mai, Quạt nồng ấp lạnh những ai đó giờ? Sân Lai cách mây năng mưa, Có khi gốc tử đã vừa người ôm. Câu 1: Đoạn trích trên nằm ở phần nào của “Truyện Kiều"? Tại sao dân gian lại quen gọi “Đoạn trường tân thanh" là “Truyện Kiều"? Câu 2: Giải nghĩa thành ngữ “Quạt nồng ấp lạnh"? Những suy nghĩ của Kiều về cha mẹ đã thể hiện vẻ đẹp nào trong tâm hồn nàng? Câu 3: Từ những suy nghĩ của Thúy Kiểu trong đoạn trích, em có suy nghĩ gì về chữ “hiếu" ngày nay?