Mỗi khi có chuyện không hay xảy ra, người ta thường đi tìm những lý do khách quan đến từ hoàn cảnh
bên ngoài mà quên xem xét lại chính mình. Xã hội ngày nay đầy rẫy những kẻ luôn cho mình là nạn nhân
như thế. Họ luôn tìm cách để đổ lỗi: Giá như tôi không sinh ra trong một gia đình nghèo khó như thế. Giá
như tôi được sống ở một nơi tốt hơn. Giá như tôi không thừa hưởng cái tính nóng nảy đó của cha tôi. Giá
như các con tôi không bướng bỉnh như thế. Giá như vợ tôi cảm thông với tôi hơn. Giá như sếp của tôi
không phải là một gã ngốc và nghiêm khắc như thế. Giá như các nhân viên của tôi không lười biếng và
thiếu nhiệt huyết trong công việc như vậy. Giá như nền kinh tế của chúng ta không tuột dốc như thế này...
Những mệnh đề đó dần dần trở thành cách nói quen thuộc ở một vài người. Họ xem những khó khăn và
thách thức xảy ra với mình là do người khác gây nên. Cũng có thể khi nghĩ như thế, tạm thời họ cảm thấy
nhẹ nhõm, nhưng về lâu dài cách suy nghĩ đó sẽ trói buộc họ vào những rắc rối không thể nào tháo gỡ
được.
Hãy cho tôi biết một người dám nhận trách nhiệm về những việc làm của mình hoặc có đủ dũng khí để
vượt qua thử thách, tôi sẽ cho bạn thấy sức mạnh phi thường trong tinh thần người ấy.
Qua đoạn trích trên, anh/chị rút ra cho bản thân mình bài học gì?