Cho đoạn văn sau:
“Chà ! Giá quẹt một que diêm mà sưởi cho đỡ rét một chút nhỉ? Giá em có thể rút một que diêm ra quẹt vào tường mà hơ ngón tay nhỉ? Cuối cùng em đành liều quẹt một que . Diêm bén lửa thật là nhạy Ngọn lửa lúc đầu xanh lam, dần dần biến đi, trắng ra, rực hồng và quanh que gỗ , sáng chói trông đến vui mắt.
Em hơ đôi tay trên que diêm sáng rực như than hồng. Chà! Ánh sáng kì dị làm sao! Em tưởng chừng như đang ngồi trước một lò sưởi bằng sắt có những hình nổi bằng đồng bóng nhoáng. Trong lò, lửa cháy nom đến vui mắt và toả ra hơi nóng dịu dàng.
Thật là dễ chịu! Đôi bàn tay em hơ trên ngọn lửa; bên tay cầm diêm, ngón cái nóng bỏng lên. Chà! Khi tuyết phủ kín mặt đất, gió bấc thổi vun vút mà được ngồi hàng giờ như thế, trong đêm đông rét buốt, trước một lò sưởi, thì khoái biết bao!”
Câu hỏi: Đoạn trích trên nằm trong lần quẹt diêm thứ mấy của cô bé ? Tại sao trong lần quẹt diêm này cô bé lại tưởng tượng mình nhìn thấy mình như ngồi trước 1 lò sưởi đang toả ra hơi nóng dịu dàng?