Nhận xét về nhân vật ông Hai trong truyện ngắn “Làng” của Kim Lân,sách bình giảng Văn học 9 có viết
Nhận xét về nhân vật ông Hai trong truyện ngắn “Làng” của Kim Lân,
sách bình giảng Văn học 9 có viết: “Có lẽ chưa ai trên đời lại đi khoe cái sự
“Tây nó đốt nhẵn nhà tôi rồi bác ạ. Đốt nhẵn!” một cách hả hê, sung sướng thật
sự như ông.”
Em có suy nghĩ gì về việc làm đó của ông Hai? Để cho nhân vật cứ “hả
hê, sung sướng” trước cái sự lí ra phải đau khổ đó có phải Kim Lân đã đi ngược
tâm lí thông thường của người đời không? Vì sao?