Đọc đoạn thơ trong bài "Khi mẹ vắng nhà" của Trần Đăng Khoa, em có suy nghĩ gì về câu trả lời của tác giả đối với mẹ
Khi mẹ vắng nhà
Khi mẹ vắng nhà, em luộc khoai
Khi mẹ vắng nhà, em cùng chị giã gạo
Khi mẹ vắng nhà, em thổi cơm
Khi mẹ vắng nhà, em nhổ cỏ vườn
Khi mẹ vắng nhà, em quét sân và quét cổng.
Sớm mẹ về, thấy khoai đã chín
Buổi mẹ về, gạo đã trắng tinh
Trưa mẹ về, cơm dẻo và ngon
Chiều mẹ về, cỏ đã quang vườn
Tối mẹ về, cổng nhà sạch sẽ.
Mẹ bảo em : Dạo này ngoan thế !
- Không, mẹ ơi ! Con đã ngoan đâu !
Áo mẹ mưa bạc màu
Đầu mẹ nắng cháy tóc
Mẹ ngày đêm khó nhọc
Con chưa ngoan, chưa ngoan !
TRẦN ĐĂNG KHOA
ĐỌC ĐOẠN THƠ TRONG BÀI ''Khi mẹ vắng nhà'' CỦA NHÀ THƠ TRẦN ĐĂNG KHOA, EM CÓ SUY NGHĨ GÌ VỀ CÂU TRẢ LỜI CỦA TÁC GIẢ ĐỐI VỚI MẸ:
''Mẹ bảo em : Dạo này ngoan thế !
- Không, mẹ ơi ! Con đã ngoan đâu !
Áo mẹ mưa bạc màu
Đầu mẹ nắng cháy tóc
Mẹ ngày đêm khó nhọc
Con chưa ngoan, chưa ngoan !''