Đọc và trả lời câu hỏic sên con ngày nọ hỏi mẹ: -Mẹ ơi! Tại sao chúng ta từ khi sinh ra phải đeo cái bình vừa nặng, vừa cứng trên lưng như thế? Thật mệt chết đi được! -Vì cơ thể chúng ta không có xương để chống đỡ, chỉ có thể bò, mà bò cũng không nhanh- Ốc sên mẹ nói. -Chị sâu róm không có xương cũng bò chẳng nhanh, tại sao chị không đeo cái bình vừa nặng, vừa cứng đó? -Vì chị sâu róm sẽ biến thành bướm, bầu trời sẽ bảo vệ chị ấy. -Nhưng em giun đất cũng không có xương , cũng chẳng bò nhanh, cũng không biến hóa được, tại sao em ấy không đeo cái bình vừa nặng, vừa cứng đó? -Vì em giun đất sẽ chui xuống đất, lòng đất sẽ bảo vệ em ấy. Ốc sên con bật khóc nói: “Chúng ta thật đáng thương, bầu trời không bảo vệ chúng ta, lòng đất cũng chẳng che chở chúng ta”. -Vì vậy mà chúng ta có cái bình!- Ốc sên mẹ an ủi con- Chúng ta không dựa vào trời, cũng chẳng dựa vào đất, chúng ta dựa vào chính mình con ạ. (Theo Bài học từ chú Ốc sên, http://wwwJinkedin.com/pulse) Câu 1: Xác định phương thức biểu đạt của văn bản trên? Câu 2: “Cái bình” trong suy nghĩ của Ốc sên con và Ốc sên mẹ khác nhau như thế nào? Câu 3: Biện pháp nghệ thuật nào được sử dụng chủ yếu trong văn bản? Câu 4: Nêu tác dụng của biện pháp tu từ vừa tìm được ở câu 3? |