Bài 4: Hãy viết đoạn văn ghi lại cảm xúc của em qua đoạn thơ sau: Thời gian chạy qua tóc mẹ Một màu trắng đến nôn nao Lưng mẹ cứ còng dần xuống Cho em ngày một thêm cao (Trích “Trong lời mẹ hát”-Trương Nam Hương) Gợi ý: -Thể thơ:tự do. -Lời thơ: giản dị. -Nội dung: tình yêu thương và sự biết ơn của người con đối với mẹ. + Biện pháp nhân hóa “chạy”->Thời gian trôi qua rất nhanh và dấu vết thời gian để lại trên mái tóc mẹ. + Biện pháp ẩn dụ “màu trắng đến nôn nao”: ẩn dụ chuyển đổi cảm giác-> Diễn tả chân thực cảm giác thương yêu và xót xa của con khi nhìn mái tóc đã phai màu của mẹ. + Ý thơ đối lập: “Lưng mẹ cứ còng dần xuống/ Cho em ngày một thêm cao”: sự hi sinh vất vả của người mẹ. -Thông điệp: Hãy biết yêu thương, kính trọng và biết ơn mẹ của mình.