Một lần không vâng lời thầyBây giờ, thời gian đã đẩy lùi mọi thứ vào dĩ vãng. Thế nhưng, đối với em những nỗi ân hận vẫn còn in sâu trong tâm trí em . Giờ nhớ lại chuyện này lòng em vẫn day dứt biết bao , em đã phụ lòng thầy. Em không hiểu tại sao em lại làm như thế. Em rất muốn kể lên sự xấu xa ấy nhưng em không thể, vì em vừa sợ hãi vừa sợ thầy, cha mẹ, bạn bè buồn lòng. Mong mọi người hãy tha thứ cho lỗi lầm ấy của em . Và em hứa từ nay về sau không bao giờ mắc lại nỗi xấu xa ấy. Nói là làm, bây giờ em đã trở thành một học sinh giỏi môn Toán. Được thầy cô ngưỡng mộ nhưng em vẫn không vui vì những lời khen và ngưỡng mộ chỉ khiến em đau lòng hơn thôi. Buổi tối hôm đó, em đang chờ Lan , Trang -Là hai người bạn thân của em- đến học chung. Lúc pha trà, em thấy một chồng vở ở gay góc tủ khó ai mà thấy được. Mở ra xem, em lấy cuốn vở cũ của mình ra thì thấy bài kiểm tra 3 điểm và 1 tờ em sửa lại để không ai biết mình bị 3 điểm. Mắt em chợt cay cay. Thầy ơi, xin thầy hãy tha thứ lỗi lầm của em! [Đây là kết bài mình làm trong bài ''Một lần không vâng lời'']_Các nhận xét bài làm của mình hộ nhé_Mình cần gấp lắm! |