----- Nội dung dịch tự động từ ảnh ----- 5. Trong Truyện Kiều, Nguyễn Du đã 76 lần dùng từ mặt, trong đó có các lần như sau : - Người quốc sắc, kẻ thiên tài, Tình trong như đã, mặt ngoài còn e. - – Sương in mặt, tuyết pha thân, Sen vàng lãng đãng như gần như xa. – Buồn trông nội cỏ rầu rầu, Chân mây mặt đất một màu xanh xanh. – Làm cho rõ mặt phi thường, - Bấy giờ ta sẽ rước nàng nghi gia. Hãy cho biết nghĩa của từ mặt trong từng lần sử dụng trên. Trường hợp nào từ mặt được dùng với nghĩa gốc, trường hợp nào được dùng với nghĩa chuyển ?