Đoạn thơ trên được viết bằng thể thơ gì? Đoạn thơ là lời của ai? Nhân vật hiện lên qua đại từ xưng hô nào?Bầu trời trong quả trứng Tôi đạp vỡ màu nâu Bầu trời trong quả trứng Bỗng thấy nhiều gió lộng Bỗng thấy nhiều nắng reo Bỗng tôi thấy thương yêu Tôi biết là có mẹ Đói, tôi tìm giun dế Ăn no xoải cánh phơi... Bầu trời ở bên ngoài Sao mà xanh đến thế! Trời xanh mà tôi nghĩ Trời xanh mà tôi yêu Trời xanh ấy mang theo Cả nỗi lo nỗi sợ: Tôi lo bão lo gió Tôi sợ cắt sợ diều Thoáng bóng nó nơi nào Tôi nấp ngay cánh mẹ... Nhưng ngoài trời xanh thế Sao tôi lại ẩn đây!... Khi đó tôi nghĩ ngay Bầu trời trong quả trứng Không có diều có cắt Không có bão có mưa Không biết đói biết no Không bao giờ biết sợ... Nhưng trời ấy chưa vỡ Thì tôi cũng chẳng về Tôi đâu còn như xưa Tôi ngày nay đã lớn Tôi ngồi trong chắc chật Thế tôi cựa làm sao! Còn nỗi nhớ gắt gao Màu trời xanh này nữa Nhớ anh em nhớ mẹ Tôi nhớ vui nhớ buồn... Biết bao điều lớn hơn Nỗi lo và nỗi sợ Này trời xanh tôi ở Biết rằng tôi lớn khôn Câu 1: Đoạn thơ trên được viết bằng thể thơ gì? Đoạn thơ là lời của ai? Nhân vật hiện lên qua đại từ xưng hô nào? Câu 2: Nhận xét về cách gieo vần và ngắt nhịp của đoạn thơ? Câu 3: Khi đạp vỡ vỏ trứng, bước ra ngoài, ngoài những điều tốt đẹp, nhân vật còn gặp thử thách gì? Câu 4: Đoạn thơ trên được viết bằng thể thơ gì? Đoạn thơ là lời của ai? Nhân vật hiện lên qua đại từ xưng hô nào? |