Nêu nội dung văn bản sauCHIẾU KHUYẾN DỤ HÀO KIỆT (Năm Đinh vị (1427), Lê Thái Tổ ở dinh Bồ Đề trên sông Lô, xuất tự sử ký). Hiện nay các thành đã phả, duy còn thành Đông Quan là chưa hạ. Vì thế ta nằm không yên chiếu, ăn không ngon miệng, sớm hôm lo lắng. Và bên cạnh ta chưa có được người tài. Ta tuy làm chủ tưởng, nhưng một thì già yếu bất tài, hai thì học it biết nông, ba thì nhiệm vụ nặng nề khó gánh vác nổi, mà tướng quốc, thái bảo, thái phỏ chưa đặt, thái ủy, đô nguyên súy còn khuyết, hành khiển các quan khác mười phần mới được một hai. Vì thế ta nhún mình tỏ lòng thành thực, khuyên các bực hào kiệt đều nên cùng nhau gắng sức, cứu đỡ muôn dân, đừng có kin tiếng giấu tài, khiển thiên hạ phải hãm trong lầm than mãi mãi. Hoặc có người cao tiết như Tử Hạo, Gia độn, như Tù Phòng, cũng hãy nên vì dân cứu nạn, đợi khi thành công rồi có muốn được thỏa chí xưa, lại về rừng nói thì ta cũng không ngăn giữ. Chú thích: Tứ Hạo: bốn ông già ở cuối đời Tần là Đông Viên công, Lộc Lý tiên sinh, Lý Quý, Hạ Hoàng công, tránh loạn ẩn ở núi Trường sơn. Hán Cao tổ muốn mời ra không được. gia độn: Gia là tốt, độn là lui ẩn. Chữ ở quẻ Độn Kinh dịch. Ý nói là sự thoái ẩn hợp với chính đạo. Tủ Phòng: Trương Lương tự là Tử Phòng, giúp Hán Cao tổ đánh thiên hạ. Khi công thành được phong Lưu hầu rồi ông lui về theo học thuật thần tiên. (Trích “Quân trung từ mệnh tập” rút từ “Nguyễn Trãi toàn tập”, nhà xuất bản KHXH, Hà Nội, 1976, tr.98) |