Đọc văn bản sau và trả lời câu hỏi.
Cuối xuân, khi cái rét muộn còn dùng dằng như chưa muốn bước chân đi, cũng là lúc mùa xuân bẽn lẽn chuẩn bị chia tay trong khi mùa hè sắp sửa tràn về. Cuối xuân, chỉ còn một vài vệt rét mỏng manh vương vãi rải rác trên các bờ ao, góc vườn, ngõ xóm... Cuối xuân, cũng là mùa của hoa sầu đông phơn phớt tím bung nở như dấu hiệu để gọi màu tím bằng lăng, màu đỏ hoa phượng đua sắc rực rỡ giữa trời hè. Tất cả đều lặng lẽ nhưng rạo rực. Trong khi ấy, một tiếng ve nhẹ nhàng, trong vắt, đứt quãng vang lên một cách rụt rè. Tiếng ve đơn độc như đang thử giọng gọi mùa hè, mùa thi của học trò sắp đến rồi. Hình như tuổi thơ, tuổi học trò mới chú ý lắng nghe tiếng ve kêu, nên tiếng ve đơn độc kia đã khẽ khàng đẩy đưa tâm hồn trẻ thơ vào bức tranh chớm hạ.
( Tiếng ve gọi mùa – Ngô Văn Cư )
Câu 1: Phương thức biểu đạt chính trong đoạn văn là?
Câu 2: Nội dung chính của đoạn văn?
Câu 3: Các từ “ dùng dằng” “ bẽn lẽn” trong câu văn “Cuối xuân, khi cái rét muộn còn dùng dằng như chưa muốn bước chân đi, cũng là lúc mùa xuân bẽn lẽn chuẩn bị chia tay trong khi mùa hè sắp sửa tràn về” thuộc loại từ gì?
Câu 4. Cụm từ “ một tiếng ve” là loại cụm từ nào?
Câu 5. Trạng ngữ “ Cuối xuân” trong câu “Cuối xuân, khi cái rét muộn còn dùng dằng như chưa muốn bước chân đi, cũng là lúc mùa xuân bẽn lẽn chuẩn bị chia tay trong khi mùa hè sắp sửa tràn về.” là trạng ngữ chỉ gì?
Câu 6. Chỉ ra và phân tích tác dụng của các biện pháp tu từ trong câu văn sau: Cuối xuân, khi cái rét muộn còn dùng dằng như chưa muốn bước chân đi, cũng là lúc mùa xuân bẽn lẽn chuẩn bị chia tay trong khi mùa hè sắp sửa tràn về”
Câu 7: Vẻ đẹp của cảnh sắc thiên nhiên, đất trời cuối xuân được tác giả quan sát bằng giác quan nào và những hình ảnh nào?