----- Nội dung dịch tự động từ ảnh ----- Mẹ có phải là cô Tâm của con - Lê Phương Miên -
Thu đầy trăng vàng ròng rãnh qua phố Tay mẹ gầy, lối ra sông Tróm xa vắng Tuổi thơ con thả lang vơi vẻ đẹp bồn bề thực Nơi chèo đò, đếm sóng cùng ngửi yến
Con vẫn thiếu những trạng tim đang nẻ Vòi cành hẹ gầy thảo thơm thết tuột trong nỗi nhớ Miền quê vỏ mình sau mùa lũ xô xa Đất trời làm mềm nhị ngọn có gầy xưa
Nghe gió hát tỉ khẽ thuở ấy Trong hương mùa thu, nuối cửa con còn ấn giấu Bị mất nào chưa vong trái thì thầm, rồi có 1 ngày Con xé lớn chơn, vẫn nhớ lần lần sông mang nỗi bơ vơ
Bước chân nè Bồng thấy vắng rừng lòng bùng nổ điều bí mật Mẹ có phải là cô Tâm của con