----- Nội dung dịch tự động từ ảnh ----- Kể đã ba mươi mấy tuổi rồi, Tôi ngồi tôi nghĩ cái thân tôi. Mấy khoa hương thì không đầu cả, Ba luống vườn hoang bán sạch rồi. Gạo cứ lể ăn dong bữa một, Vợ quen dạ để cách nằm đôi. Bắc thang lên hỏi ông trời nhẽ: Trèo gheo người ta thế nữa thôi?