(...) Mùa xuân của tôi - mùa xuân Bắc Việt, mùa xuân của Hà Nội - là mùa xuân có mưa riêu riêu, gió lành lạnh, có tiếng nhạn kêu trong đêm xanh, có tiếng trống chèo vọng lại từ những thôn xóm xa xa, có câu hát huê tình của cô gái đẹp như thơ mộng...
(...) Đẹp quá đi, mùa xuân ơi - mùa xuân của Hà Nội thân yêu, của Bắc Việt thương mến. Nhưng tôi yêu mùa xuân nhất là vào khoảng sau ngày rằm tháng giêng, Tết hết mà chưa hết hẳn, đào hơi phai nhưng nhụy vẫn còn phong, cỏ không mướt xanh như cuối đông, đầu giêng, nhưng trái lại, lại nức một mùi hương man mác. (...)
1.Phần trích được viết theo phương thức biểu đạt chính nào?
2.Câu nào thể hiện rõ nhất tình cảm yêu mến của tác giả đối với mùa xuân Hà Nội?
3.Tác giả tái hiện cảnh sắc thiên nhiên và không khí mùa xuân của vùng nào?
4.Trong câu "...đào hơi phai nhưng nhụy vẫn còn phong...", từ "phong" được hiểu ntn?
5.Trong đoạn trích, tác giả yêu màu xuân nhất vào lúc nào?
6.Chỉ ra câu thể hiện đặc điểm thiên nhiên xứ Bắc
7.Xác định biện pháp tu từ được tác giả sử dụng nổi bật ở trong phần trích
8.Cho biết tác dụng của dấu gạch ngang trong đoạn trích
9.Em hãy kể tên các sản vật, thứ quý mà gia đình em thường dâng lên bàn thờ của ông bà tổ tiên mỗi khi tết đến xuân về.
10.Em hãy trình bày cảm nhận của em khi tết đến xuân về bằng một đoạn văn từ 12-15 câu