----- Nội dung dịch tự động từ ảnh ----- Em tôi đi ra từ màu của khói Trên con đường chênh vênh, dốc ngược Trong tiết trời mùa đông Từ cổng trời hút gió Em đến trường vẫn cười nỗi nôi Chiếc áo che nghẹn thắt thoáng phía cổng trời Dòng sông sương dậu trên bờ vai, Sương làm ướt áo em Làm ướt cả dáng cổng trời Mà tiếng cười vẫn gion tan trong rót mướt
Trời lập đông trên cao nguyen Em mặc áo tôi Tối lớp, tối trường Vẫn nghiêm trang chào thầy Tiếng chào thành màu khói Bay bay
Mây về em trong không gian Huyền ảo Không bức tranh nào Đẹp như bức tranh về bàn máy, bàn gió Bằng cả nụ cười Mây không cao bằng vai em tôi Dòng sông sương không ngăn nổi bước chân em Chiếc áo tôi vươn vai em tôi ướt Mà vai em vẫn đeo cấp sách tới lớp, tới trường Tiếng cười còn động lại trong sương Em đi học từ phía cổng trời đẹp như bức tranh Tác vào vách đá Tác vào màn sương bay bay. (‘Em đi học từ phía cổng trời’ - Đỗ Văn Đinh)