----- Nội dung dịch tự động từ ảnh ----- Trong cuộc đời bình yên tự nghìn xưa Gần gũi nhất vẫn là cây lúa Trưa nắng khát ước về vườn quà Lúc xa nhà nhớ một dáng mây
Một dòng sông, ngọn núi, rừng cây Một làn khói, một mùi hương trong gió Có mấy ai nhớ về ngọn cỏ Mọc vô tình trên lối ta đi
Dẫu nhớ nhoi không đáng nhớ làm chi Không nghĩ đến nhưng mà vẫn có.