"Gần gũi nhất vẫn là cây lúa" - một tình yêu giản dị mà sâu sắc
Bài thơ "Trong cuộc đời bình yên tựa nghìn xưa" đã khơi gợi trong lòng tôi bao xúc cảm về một cuộc sống giản dị, bình yên và gắn bó sâu sắc với thiên nhiên. Qua những câu thơ mộc mạc, chân chất, tác giả đã vẽ nên một bức tranh sống động về làng quê Việt Nam với những hình ảnh quen thuộc như cây lúa, vườn quả, dòng sông, ngọn núi...
Câu thơ mở đầu "Gần gũi nhất vẫn là cây lúa" như một lời khẳng định về vị trí quan trọng của cây lúa trong cuộc sống người nông dân. Cây lúa không chỉ là nguồn sống mà còn là biểu tượng của sự no ấm, của cuộc sống lao động cần cù. Hình ảnh "Trưa nắng khát ước về vườn quả" gợi lên một cuộc sống giản dị, bình yên, nơi con người luôn mong ước những điều tốt đẹp nhất.
Khi xa nhà, tác giả lại nhớ về "một dáng mây, một dòng sông, ngọn núi, rừng cây, một làn khói, một mùi hương trong gió". Những hình ảnh này thật quen thuộc, gần gũi với mỗi người chúng ta. Chúng gợi lên một nỗi nhớ da diết về quê hương, về tuổi thơ.
Điều đặc biệt ở bài thơ là tác giả còn nhắc đến những hình ảnh nhỏ bé, tưởng chừng như vô nghĩa như "ngọn cỏ mọc vô tình trên lối ta đi". Dù nhỏ bé nhưng những ngọn cỏ ấy lại góp phần tạo nên bức tranh cuộc sống đa dạng, phong phú. Tác giả muốn nhắn nhủ chúng ta hãy biết trân trọng những điều nhỏ bé xung quanh mình, bởi chúng đều có ý nghĩa và giá trị riêng.
Bài thơ đã khơi gợi trong tôi tình yêu quê hương đất nước. Tôi cảm thấy biết ơn những người nông dân đã làm việc vất vả để mang lại những hạt gạo nuôi sống chúng ta. Bài thơ cũng nhắc nhở tôi về giá trị của cuộc sống giản dị, bình yên. Trong cuộc sống hiện đại ngày nay, chúng ta thường bị cuốn vào vòng xoáy của công việc, của những lo toan thường ngày mà quên đi những giá trị đích thực của cuộc sống. Bài thơ này như một lời nhắc nhở chúng ta hãy dành thời gian để ngắm nhìn thiên nhiên, để cảm nhận những vẻ đẹp giản dị xung quanh mình.
Bài thơ "Trong cuộc đời bình yên tựa nghìn xưa" là một tác phẩm giàu cảm xúc, mang đến cho người đọc những giây phút thư giãn và suy ngẫm. Bài thơ đã khơi gợi trong tôi tình yêu quê hương đất nước, lòng biết ơn đối với những người nông dân và ý thức về giá trị của cuộc sống giản dị, bình yên.