Đọc đoạn trích:Đọc đoạn trích: (Lược một đoạn: Dư Nhuận Chi là người đất Kiến Hưng, có tiếng hay thơ. Trong một bữa tiệc tại nhà quan Trần soái Lạng Giang là Nguyễn Trung Ngạn, chàng để ý đến một người trong đám hát múa, tên là Thúy Tiêu. Ông Nguyễn bèn tặng nàngThúy Tiêu cho Nhuận Chi. Chàng tạ ơn và đem nàng về đất Kiến Hưng. Túy Tiêu vốn có khiếu thông tuệ, mỗi khi Sinh đọc sách, nàng cũng học thầm mà rồi thuộc được. Sinh nhân đem những quyển sách nói về thơ từ mà dạy nàng. Chưa đầy một năm, nàng đã làm được thơ từ ngang với Sinh. Năm Mậu Tuất (1358) nhân gặp khoa thi, Sinh sắm sửa hành trang lên kinh, không nỡ rời nhau, nên đem theo cả nàng cùng đi, cùng trọ ở phố Hàng Vóc ở cửa sông. Gặp ngày mồng một đầu năm, Thúy Tiêu rủ mấy người bạn gái đến chùa tháp Báo Thiên dâng hương lễ Phật. Bấy giờ có quan Trụ quốc họ Thân ngầm đi chơi phố, trông thấy Thúy Tiêu đẹp, bắt cướp đem về làm của mình. Sinh làm đơn kiện tận triều đình, nhưng vì họ Thân uy thế rất lớn, các tòa các sở đều tránh kẻ quyền hào, gác bút không dám xét xử. Sinh đau buồn lắm bèn chẳng thiết gì thi cử nữa. Một hôm Sinh thủng thỉnh đi chơi ngoài phố, gặp đám người cưỡi ngựa đi xem hoa về, tiền hô hậu ủng rất oai vệ, trên đường thì trâm thoa rơi rắc, hồng tía tơi bời, sau cùng thấy Thúy Tiêu ngồi trên một chiếc kiệu căng riềm lụa hoa, đi qua dưới rặng liễu. Sinh muốn chạy đến than thở nhưng thấy những người đi cùng với nàng đều là bậc quyền quý, không dám đường đột, chỉ đắm đuối nhìn và ứa hai dòng lệ, không nói được một lời nào. Nhân Thúy Tiên trước có nuôi một đôi chim yểng, Sinh trỏ đôi chim mà bảo rằng: Chúng mày là loài vật nhỏ còn suốt ngày được quấn quýt với nhau, không phải như ta lạnh lùng gối chiếc. Ước sao chúng mày nhẹ tung đôi cánh, vì ta đưa đến cho nàng được một phong thư. Con chim yểng nghe nói, kêu lên và nhảy nhót như dáng muốn đi. Sinh bèn viết một phong thư buộc vào chân nó. [...] Nàng được thư bèn giở giấy Tiết Đào(1) dấp bút Lâm Xuyên(2) viết một bức thư để trả lời. [...]. Thúy Tiêu từ đó buồn rầu sinh ốm. (Trích Chuyện nàng Thúy Tiêu, Truyền kì mạn lục, Nguyễn Dữ, NXB Trẻ, 2013) Chú thích: (1) Tiết Đào: Tiết Đào đời Đường là một danh kĩ ở đất Thục, hay làm những bài thơ ngắn, vì tiếc giấy nên cắt hẹp lại. Từ đấy, những tài tử trong Thục lấy thế làm tiện, cũng cắt những tờ giấy nhỏ để viết thơ, gọi là tờ giấy Tiết Đào. (2) Lâm Xuyên: Vương Hy Chi đời Tấn là người viết chữ rất đẹp, từng làm chức Nội sử ở Lâm Xuyên, vì thế trong văn học thường dùng mĩ từ Lâm Xuyên để gọi bút viết. Thực hiện các yêu cầu sau: Câu 1. Xác định các nhân vật chính trong đoạn trích. Câu 2. Khiếu thông tuệ của nàng Thúy Tiêu được thể hiện qua những chi tiết nào trong đoạn trích? Câu 3. Nhận xét tình cảm của chàng Nhuận Chi dành cho nàng Thúy Tiêu trong đoạn trích. Câu 4. Chỉ ra và phân tích tác dụng của các điển tích được sử dụng trong đoạn trích. Câu 5. Từ hành động của tên quan Trụ quốc họ Thân trong đoạn trích, anh/chị có suy nghĩ gì về tầng lớp quan lại trong xã hội phong kiến xưa? |