Đọc đoạn trích:
Một căn phòng để trống mới để lộ sự rộng rãi, thoáng đãng và sáng sủa của nó. Nếu căn phòng chất đầy đồ đạc, sẽ không còn chỗ để ánh sáng lọt vào nữa.
Tâm trí con người cũng như vậy, nếu được quét sạch cặn bã và rác rưởi, cuốn đi bụi mù mịt tâm hồn thì trái tim sẽ tràn đầy ánh nắng, kết quả tất nhiên sẽ được thanh tịnh và bình an.
Trong cuộc sống, chúng ta phải biết buông bỏ những thứ phồn hoa phù phiếm, từ bỏ những bận rộn vô nghĩa, lắng nghe tiếng nói bên trong mình.
Người ta không thể chỉ mải mê với danh lợi mà bỏ qua sức khỏe, hạnh phúc, gia đình,… Dù vội vã đến đâu, vẫn cần tìm một khoảng trống để sống chậm lại và để lại một chút thời gian cho tâm hồn.
Khi tâm mệt mỏi, hãy cho nó một khoảng thời gian để nghỉ ngơi, bình tĩnh và sáng suốt trở lại, có như thế bạn mới không tự đánh mất chính mình, qua đó dễ dàng chấp nhận từ bỏ những thứ dư thừa, không đáng bận tâm.
Thực hiện các yêu cầu sau:
Xác định phương thức biểu đạt chính của đoạn trích.