Thông tin
BUỔI SÁNG KINH HOÀNG
Một buổi sáng mùa hè năm 2000, nắng như dát vàng lên vùng cát thị trấn Cửa Việt, huyện Gio Linh, tỉnh Quảng Trị. Lai lúc đó 10 tuổi, cùng ba người em họ đi dọc triền cát gần nhà nhặt phế liệu để đổi kem.
Cả nhóm đang thoải bước thì nhìn thấy một vật kim loại hình tròn, gỉ sét, nằm lộ thiên trên cát. Lai vốn dạn dĩ nên tiến lại gần, nhặt lên ngó thử rồi bất ngờ gõ mạnh vật kia vào đá. Một tiếng nổ chát chúa vang lên, xoá tan sự tĩnh lặng vốn có nơi miền biển này. Cả người Lai nóng ran, mắt không nhìn thấy, chân lẫn tay như bị một khối nặng vô hình ghì lấy. Nằm trên cát, Lai nghe tiếng bước chân ngày một gần hơn. Mùi tanh của máu, mùi thuốc súng cứ lờm lợm trong cổ họng. Rồi tiếng khóc, tiếng kêu gào thảng thốt của người thân bên tai Lai.
Vụ nổ bom bi năm ấy đã khiến hai người em họ của Lai chết thương tâm, người em còn lại bị thương nhẹ. Riêng Lai bị cụt gần nửa cánh tay phải, tay trái bị bom “tiện” mất ngón cái. Chân phải của Lai “rụng” ngang gối, chân trái mất bàn chân. Những hạt bi sắt trong quả bom bị còn khiến mắt phải của Lai bị hỏng, mắt trái tổn thương thị lực chỉ còn 3/10. Trong nổ này, sức khoẻ của Lai bị tổn hại đến 86%.
Em rút ra bài học gì cho bản thân sau khi đọc thông tin trên?