b. Có lần đi ăn tối ở Thành phố Hồ Chí Minh, tôi đang loay hoay với bậc vỉa hè cao mà không lăn nổi xe thì bốn người ngồi uống cà phê ven đường ùa ra giúp. Sao mà thương và cảm động đến vậy! Tôi lại nghĩ tới câu nói của chú bán hủ tiếu: £ Có gì đâu con. Người với người trông nhau mà sống. £.
(Theo Lê Hà)