“Đá ở đây từ ngàn năm vẫn mai phục hết trong lòng sông, hình như mỗi lần có chiếc thuyền nào xuất hiện ở quãng ầm ầm mà quạnh hiu này, mỗi lần có chiếc nào nhô vào đường ngoặt sông là một số hòn bèn nhổm cả dậy để vồ lấy thuyền” và “Con sông Đà tuôn dài tuôn dài như một áng tóc trữ tình, đầu tóc chân tóc ẩn hiện trong mây trời Tây Bắc bung nở hoa ban hoa gạo tháng hai và cuộn cuộn mù khói núi mèo đốt nương xuân”
(Trích Người lái đò sông Đà của Nguyễn Tuân, SGK Ngữ văn 12, tập 1).Cảm nhận của anh/chị về hình ảnh sông Đà trong hai đoạn trích trên. Từ đó, nhận xét về phong cách nghệ thuật của Nguyễn Tuân.