Đọc văn bản và thực hiện các yêu cầu sau:Đề 4: I. ĐỌC (6.0 điểm) Đọc văn bản sau: (Lược phần đầu: Dần mới mười lăm tuổi, sinh ra trong mộtgia đình nghèo khổ, đi ở cho nhà bà Chánh Liễu từ năm mườituổi. Sau khi mẹ Dần mất, Dần ở nhà thay mẹ chăm sóc các em. Túng quẫn, không có tiền trả nợ, cha Dần gả Dần cho gia đình đãcho nhà Dần vay 20 đồng bạc để lo ma chay cho mẹ Dần, còncha Dần thì tính kế lên rừng kiếm ăn. Một đám cưới không có đủtiền để mua dăm xu chè tươi, hai quả cau, người cha bàn với con“chước hết” (miễn hết). Xế chiều, nhà trai chỉ có mẹ chồng và chú rể đến nhà Dần xin dâu. Cha Dần nghe những lời thưachuyện nhẹ nhàng và khéo léo của mẹ chồng Dần mà lòng trĩunặng…) “Rồi ông ngồi lử thử. Bởi vì ông buồn lắm. Chỉ lát nữa là người ta rước Dần đi. Ðêm hôm nay, chỉ còn mình ông với hai đứa trẻ con . Nhà sẽ vắng ngắt vắng ngơ, chẳng khác gì ngày vợ ông mới chết đi. Rồi chỉ mươi bữa, nửa tháng là ông đã phải bỏ nốt hai đứa con trai để ngược... Chao ôi! Buồn biết mấy?...Ông đờ đẫn cả người. Ông nghĩ bụng rằng: giá Dần không phải về nhà người ta, thì có lẽ chẳng đời nào ông phải lên rừng; ông cứ ở nhà với ba con, bố con đùm bọc lấy nhau, bây giờ bỏ lại hai đứa bé mà đi, ông thương chúng nó quá... A thì ra ông phải đi nơi khác làm ăn, chẳng phải vì cớ gì khác mà chỉ vì Dần phải đi lấy chồng, Dần đi lấy chồng, không ai trông coi vườn đất, nhà cửa, con cái cho ông nữa... Ông buồn quá. Ông đáp lại những câu rất dài dòng của bà thông gia bằng những câu ngắn ngủn. Bà thông gia, trái lại nhiều lời lắm. Bà vui vẻ. Bà nói luôn. Bởi tài ăn nói của người ta, một đời mới có dịp dùng đến độ vài lần. Bà thì chỉ một lần thôi, bởi vì bà có mỗi một mống con trai. Lấy một con vợ cho con, có dễ đâu? Nhất là mình lại không có nhiều tiền. Công việc phải qua mấy mươi nấc, mấy mươi cầu. Chưa cưới được vợ về cho con, thì còn là đi lại mỏi chân, van ông lạy bà sái hàm răng... Công việc của bà, mười phần xong đến chín phần rồi. Còn một tý chút nữa mà thôi. Tội gì không ngọt ngào với người ta cho yên ổn cả. Người ta gả con gái, đã chẳng được gì thì cũng phải được lời nói mát lòng, mát ruột cho hả dạ... Đến tối, đám cưới mới ra đi. Vẻn vẹn có sáu người, cả nhàgái nhà trai. Ông bố vợ đã tưởng không đi. Nhưng bà mẹ chồngcố mời. Vả lại nếu ông không đi, thì hai đứa bé cũng không thểđi mà Dần thì đang khóc lóc. Nếu chỉ có mình nó ra đi thì có lẽnó cũng không chịu nốt. Ông đành kéo mấy cành rào lấp ngõ rồiđi vậy. Dần không chịu mặc cái áo dài của bà mẹ chồng đưa, thànhthử lại chính bà khoác cái áo ấy trên vai. Dần mặc những áo vảingày thường nghĩa là một cái quần cồng cộc xẫng và đụp nhữngmiếng vá thật to, một cái áo cánh nâu bạc phếch và cũng vánhiều chỗ lắm, một bên tay rách quá, đã xé cụt gần đến nách. Nósụt sịt khóc, đi bên cạnh mẹ chồng. Chú rể dắt đứa em lớn củaDần. Còn thằng bé thì ông bố cõng. Cả bọn đi lủi thủi trongsương lạnh và bóng tối như một gia đình xẩm lẳng lặng dắt díunhau đi tìm chỗ ngủ...” (Một đám cưới*, Tuyển tập Nam Cao, NXBVăn học, 2015, tr.2 Câu 4. Cảnh đưa dâu khác thường của Dần được hiện lên qua những chi tiết nào? Câu 5. Xác định và nêu ý nghĩa của việc sử dụng linh hoạt các điểm nhìn trong câu chuyện. Câu 6. Chỉ ra và nêu tác dụng của biện pháp tu từ được sử dụng trong câu văn: “Cả bọn đi lủi thủi trong sươnglạnh và bóng tối như một gia đình xẩm lẳng lặng dắt díu nhau đitìm chỗ ngủ.” Câu 7.Qua đám cưới của Dần trong câu chuyện, anh/chị có suy nghĩ gì về thân phận của người phụ nữ nông thônViệt Nam trước Cách mạng tháng Tám? Câu 8. Bạn rút ra được bài học gì cho bản thân sau khi đọc truyện ngắn trên? |