----- Nội dung ảnh ----- Viết bài văn (khoảng 400 chữ) nhận xét vẻ đẹp của Đăm Săn được miêu tả qua đoạn trích Bài con xem, chàng Đam Sân uống không biết say, ăn không biết no, chuyện trò không biết chán. Cả một vùng nhão ra như nước, luồn trong bùn, rã hổ, rã mai đều chan lên nằm trên cao suối nắng. Êch nhái dưới gầm nhà, kì nhông ngòi bẫy kêu lên inh ỏi suốt ngày đêm. Các chàng trai, có gái ai lại tập nắm, rộn ràng, sao mà vui thế! Rõ ràng là từ trưởng Đam Sân đang giầu lên, chiếng làm ra nhiều. Rõ ràng là Đam Sân có chiếng đồng vỗ bẩy, có bẻ phân như nêm như xếp. Làm sao mà có được một vị trí trong đời khác nhiều, vai mảng nỗi hoa, đánh đấu đáp lại do như chẳng?
Vì vậy, danh danh đến thân, tiếng lừng khấp nụ, đông tay dần dần cũng như dáng từng Đam Sân. Từ khắp mọi miền, người ta khiêng rượu, khiến lọn đếm. Cả miền Ê-đê cho cao mới mên chiến, mình khác một tím đỏ chiến, tai đỏ nụ, sái bên mình nghênh ngực đối giẫu nguyên.
Đó là một lòng lành như mũi chim ghếch án hoa tre, chàng Đam Sân hiện ra là một trang trí trong mới giầu lên, đang tràn đầy sức trai, tiếng tăm lênh lở. Bắp đùi chàng to bằng ông bể, sướng chẳng ngang sướng vói đực, họ chẳng dám em chịu sâm dưa.
(Trích Đam Sân- Sử thi Ê-đê, NGUYỄN HỮU THÁU dịch, NXBKHXH, Hà Nội, 1983)