Trong tác phẩm " Thép đã tôi thế đấy", nhân vật Pa-ven nói:" Sống sao cho đến khi nhắm mắt xuôi tay không phải ân hận về những tháng năm đã sống hoài sống phí"
Trong tác phẩm " Thép đã tôi thế đấy", nhân vật Pa-ven nói:" Sống sao cho đến khi nhắm mắt xuôi tay không phải ân hận về những tháng năm đã sống hoài sống phí".Là một thanh niên, bạn hiểu và suy nghĩ thế nào về câu nói này?