Thờ ơ gió trúc mưa mai, Ngẩn ngơ trăm nỗi dùi mài một thân. Ôm lòng đòi đoạn xa gần. Chẳng vò mà rối, chẳng dần mà đau! Nhớ ơn chín chữ cao sâu, Một ngày một ngả bóng dâu tà tà. Dặm nghìn nước thẳm non xa, Nghĩ đâu thân phận con ra thế này. Sân hòe đôi chút thơ ngây, Trân cam ai kẻ đỡ thay việc mình? Nhớ lời nguyện ước ba sinh, Xa xôi ai có thấu tình chăng ai? Khi về hỏi liễu Chương Đài, Cành xuân đã bẻ cho người chuyên tay! Tình sâu mong trả nghĩa dày, Hoa kia đã chắp cành này cho chưa? Mối tình đòi đoạn vò tơ, Giấc hương quan luống lần mơ canh dài. Song sa vò võ phương trời, Nay hoàng hôn đã lại mai hôn hoàng. Lần lần thỏ bạc ác vàng, Xót người trong hội đoạn tràng đòi cơn.
Nêu cảm nhận của anh/chị về vẻ đẹp tâm hồn Thúy Kiều trong đoạn trích.