Quê hương là chùm khế ngọt
Cho con trèo hái mỗi ngày
Quê hương là đường đi học
Con về rợp bướm vàng bay
Quê hương là con diều biếc
Tuổi thơ con thả trên đồng
Quê hương là con đò nhỏ
Êm đềm khua nước ven sông
Quê hương là cầu tre nhỏ
Mẹ về nón lá nghiêng che…
Quê hương là đêm trăng tỏa
Hoa cau rụng trắng ngoài thềm…
Quê hương là bàn tay mẹ
Dịu dàng hái lá mồng tơi
Bát canh ngọt ngào tỏa khói
Sau chiều tan học mưa rơi
Quê hương mỗi người chỉ một
Như là chỉ một mẹ thôi
Quê hương nếu ai không nhớ
Sẽ không ớn nổi thành người.
(Bài học đầu cho con, Đỗ Trung Quân)
a) Trình bày nội dung chính của đoạn trích
b) Biện pháp tu từ được sử dụng trong đoạn trích và tác dụng
c)Trình bày rõ hình ảnh ấn tượng và giải thích được lí do
d)Nêu cảm nghĩ của bản thân về nội dung chính của đoạn trích