Tôi yêu truyện cổ nước tôi
Vừa nhân hậu lại tuyệt vời sâu xa
Thương người rồi mới thương ta
Yêu nhau dù mấy cách xa cũng tìm
Ở hiền thì lại gặp hiền
Người ngay thì được phật, tiên độ trì
Mang theo truyện cổ tôi đi
Nghe trong cuộc sống thầm thì tiếng xưa
Vàng cơn nắng, vắng cơn mưa
Con sông chảy có rặng dừa nghiêng soi
Đời ông cha với đời tôi
Như con sông với chân trời đã xa
Chỉ còn chuyện cổ thiết tha
Cho tôi nhận mặt ông cha của mình.
( Trích Truyện cổ nước mình, Lâm Thị Mỹ Dạ)
Từ nội dung đoạn thơ phần đọc hiểu, hãy viết một đoạn văn (khoảng 200 chữ) nêu suy nghĩ của em về vai trò của văn học dân gian trong việc bồi đắp nhân cách, tâm hồn con người.