Theo tác giả, vì sao cho dù có nghèo đi chăng nữa chúng ta vẫn luôn giàu cóChúng ta được sinh ra với đôi mắt nằm phía trước để luôn nhìn sự việc đang diễn ra thay vì cứ ngoái nhìn lại những điều đã qua. Chúng ta được sinh ra với đôi tai (một bên trái và một bên phải) để có thể nghe cả hai phía, để nghe đủ những lời ca tụng cũng như những lời phê bình, để phân biệt đúng sai. Chúng ta được sinh ra với một bộ óc nằm dưới hộp sọ, cho dù có nghèo đi chăng nữa chúng ta vẫn luôn giàu có vì chẳng ai có thể lấy cắp được bộ óc sản sinh ra nhiều suy nghĩ và ý tưởng độc đáo. Chúng ta được sinh ra với đôi vai nối liền đôi tay để gánh vác những nhiệm vụ trọng trách. Hơn nữa, một để giúp đỡ bản thân, một để giúp đỡ người khác. Chúng ta được sinh ra với một đôi chân dài và lớn để đi nhiều nơi, để mắt được quan sát, để não được mở rộng. Chúng ta được sinh ra với một cái miệng, vì miệng là vũ khí sắc bén. Nó có thể làm tổn thương, đau lòng hay giết kẻ khác. Hãy ghi nhớ câu nói: nói ít, nhìn thấy và lắng nghe nhiều hơn. Chúng ta được sinh ra với chỉ một trái tim nằm sâu trong lông ngực, nhắc nhở ta phải biết trân trọng và biết yêu vô điều kiện. (Trích “Quà tặng cuộc sống”, số 77, NXB Trẻ) Câu 1. Theo tác giả, vì sao cho dù có nghèo đi chăng nữa chúng ta vẫn luôn giàu có ? Câu 2. Chỉ ra và nêu tác dụng của biện pháp nghệ thuật chính được sử dụng trong đoạn trích. Câu 3. Theo anh/ chị, vì sao tác giả khuyên ta: nói ít, nhìn thấy và lắng nghe nhiều hơn ? Câu 4. Anh/ Chị cần phải làm gì để có thể giúp đỡ bản thân, giúp đỡ người khác?(nhanh mình cần gấp) |