[…] Anh quen cô bé Nhi vào một buổi chiều. Hôm ấy đang dạo chơi trong rừng bồ đề, anh bắt gặp một cô bé khá xinh xắn. Đứng ôm một cây bồ đề lớn, tai áp sát vào vỏ cây, nó ngước nhìn lên vòm lá bồi hồi lấp lánh nắng. Cô bé trạc tuổi mười lăm, nom có vẻ nghịch ngợm, mặc chiếc áo lính tuột khuy đã bạc sờn. Cạnh chân là bó củi bồ đề khô.
- Cháu đang nghe gì thế? – Anh cất giọng dịu dàng.
Gió thổi mạnh. Cả khu rừng ào ào như sóng biển. Những vệt nắng nhảy múa trên vai và tóc cô bé, trông như những đồng xu bạc sáng màu.
- Chú nghe thấy gì không? Nó đang khóc đấy – Cô bé thì thầm – Không biết ai chém nó thế.
Trên thân cây bồ đề có vết chặt nham nhở bằng bàn tay, trong kẽ đọng một cục nhựa màu hổ phách thơm ngọt ngào, lóng lánh. Anh gỡ nó ra, giúi vào những ngón tay thon rám nắng của cô bé. Nó nhìn người đàn ông lạ mặt mặc áo kẻ ca rô đỏ, trìu mến phủi bụi bám trên quần anh: “Quần chú lấm hết rồi”. Rồi xốc bó củi lên vai và bỏ đi. Được một quãng, cô bé ngoảnh lại nói to:
- Nhà cháu ở bên hồ.
Viễn mỉm cười, nhìn theo cái bóng bé nhỏ khuất dần dưới chân đồi.[…]
(Trích “Ngôi nhà nhỏ bên hồ” – Phạm Duy Nghĩa)
1. Các chi tiết miêu tả hành động, lời nói của nhân vật bé Nhi trong đoạn trích trên giúp em cảm nhận được gì về nhân vật này?
2. Hãy viết một đoạn văn ngắn (khoảng 4 - 6) trình bày bài học về cách đối xử với thiên nhiên mà em rút ra được từ đoạn trích trên.
Giúp mình với, tối mai mình phải nộp rồi. Cảm ơn mn nhiều nha